Chị Nguyệt làm giàu không cho riêng mình.
Gần 30 năm làm cuộc hành trình vượt qua nghèo khó, chị Trịnh
Thị Nguyệt ở ấp Phú Khởi, xã Thạnh Hòa, huyện Phụng Hiệp (Hậu Giang) đã tảo tần
bằng đủ mọi nghề với không ít cam go trắc trở... Giờ đây gia đình chị trở thành
tỉ phú với mô hình ăn nên làm ra có tiếng trong vùng.
Nhứo thuở cơ hàn.
Con đường từ chợ Rạch Gòi đến nhà chị Tư Nguyệt gồ
ghề lởm chởm, cây còng già trước bến nhà chị rũ lá soi mình xuống dòng sông.
Cảnh vật đó không mấy gì thay đổi so với 10 năm trước. Nhưng điều làm tôi bất
ngờ chính là những đổi thay từ gia đình chị Nguyệt. Căn nhà lá ọp ẹp ngày nào đã
biến mất, nhường chỗ cho ngôi nhà tường khang trang trị giá hàng trăm triệu
đồng, với đầy đủ tiện nghi. Cầm tấm ảnh tôi chụp tặng chị thuở hàn vi, chị lặng
đi như cố ôn lại ký ức một chặng đường gian nan mà mình đã vượt qua...
Gần 30 năm làm cuộc hành trình vượt qua nghèo khó, chị Trịnh
Thị Nguyệt ở ấp Phú Khởi, xã Thạnh Hòa, huyện Phụng Hiệp (Hậu Giang) đã tảo tần
bằng đủ mọi nghề với không ít cam go trắc trở... Giờ đây gia đình chị trở thành
tỉ phú với mô hình ăn nên làm ra có tiếng trong vùng.
Hơn 31 năm trước, chị là một thôn nữ vừa tròn đôi mươi, đẹp
người đẹp nết. Nhiều mối đến dạm hỏi, chị Tư Nguyệt đều lắc đầu bởi đã hứa hôn
cùng một du kích ấp. Sau ngày hòa bình, anh du kích ấp Cù Văn Bảy trở về với
thương tật 2/4. Một số người không tốt bụng trong xóm được phen xì xầm: “Lấy
chồng một giò làm ăn được gì”. Bỏ ngoài tai lời đàm tiếu, chị vẫn nhận lời cầu
hôn của anh Bảy. “Làm người sống phải có thủy có chung. Lấy chồng thương tật là
thiệt thòi nhưng có trách thì trách chiến tranh, chứ cuộc đời ai muốn mình phải
chịu thương tật như vậy”-chị tâm sự.
Mối tình đẹp, cảm động nhưng hạnh phúc ngắn ngủi. Khi vợ chồng
chị có một mặt con thì nảy sinh những bất đồng. Hai người không ai nhường ai,
vậy là phải chia tay. Xa chồng, chị phải đối diện với chuỗi ngày tháng gập
ghềnh; ngày thui thủi ngoài đồng, đêm về lạnh lẽo với nỗi tủi thân. Rồi từ 3
công đất cha mẹ chia phần, chị học theo bà con lập vườn. Trong lúc chờ cây cho
trái, chị tảo tần mua gánh bán bưng, rồi nấu rượu nuôi heo; chắt mót từng đồng
lo cái ăn, cái mặc cho con. Nhắc chuyện xưa, chị không nén được xúc động: “Trong
lúc túng quẫn thằng nhỏ lại bị sốt viêm não. Một tháng nằm viện hết hai chục
ngày, một mình tôi chạy vay cùng xóm. Cha nó tới lui thăm, nhưng nhà nghèo cũng
không giúp được gì. Xóm giềng đùm bọc, nó mới qua khỏi”.
Vườn quýt cho trái một mùa rồi vàng lá chết dần... Không bó
tay, chị chuyển sang trồng rẫy, rồi đi mua lúa chà gạo bán, tối về lại nấu rượu
nuôi heo. Những năm 89-90 thấy nhiều người nuôi trăn thu nhập cũng khá, chị tích
cóp mua 4 con trăn nái về nuôi, giáp năm trăn đẻ nhưng gặp lúc dội chợ, đành
phải bán tháo lấy vốn...
Khởi nghiệp từ con ba ba.
Đã nghe nhiều người khẳng định về hiệu quả con ba ba, nhưng chị
Tư Nguyệt vẫn phải nhiều phen “tầm sư học đạo”. Khi thấy chắc chắn, chị quyết
định dùng hết số vốn sẵn có và vay thêm 3 chỉ vàng để xây hồ, mua 100 con ba ba
giống hoa Đài Loan về nuôi. Nhưng do chưa nắm vững kỹ thuật, nên mới ít hôm đã
có 30 con lăn ra chết. Bà con trong xóm thấy vậy cũng xót, một số người thì bảo
chị chuyên làm chuyện... tầm phào! Không nản chí, chị khăn gói chạy tìm thuốc
chữa bệnh cho ba ba. “Nhờ phước chủ may thầy” mà đàn ba ba đã “nghỉ chết”. Sau
hơn một năm chăm sóc, đàn ba ba đạt trọng lượng hơn 1kg/con. Chị Tư Nguyệt tuyển
bớt con đực bán lấy tiền chăm sóc cho 14 con cái đẻ. Lứa đầu, chị thu được hơn
300 trứng. Chị mừng như mở cờ trong bụng, nhưng muốn ấp cho ra con thì lại bí về
kỹ thuật. Nghe một vài người mách bảo, chị đóng thùng đổ cát cho trứng vào ấp.
Ngày thăm, đêm thăm chờ mãi ba ba con không thấy, chỉ thấy trứng ngày một ố
vàng, cả 3 lần đều như thế. Tiếp tục đi tìm “thầy” học hỏi nhưng chưa đủ, chị Tư
Nguyệt quay về kiếm sách học thêm... Đến một ngày khi mới hửng sáng, đứa con chị
chạy ù vào báo tin vui: đàn ba ba con bò lỉnh nghỉnh. “Hồi đó thì vậy, chứ bây
giờ nếu trứng ba ba rạ tôi cho nở không dưới 80%” - chị Tư Nguyệt nói đầy tự
tin.
Do ba ba là vật nuôi mới, ít ai cho ấp nở thành công, nên lúc
ấy giá con giống vài ngày tuổi gần 20.000 đồng/con, ba ba thịt 160.000 đồng/kg.
Một tháng ba ba đẻ hai lứa, mỗi lứa một con đẻ đến vài chục trứng. Chỉ có 14 con
cái giống mà trong năm đó chị bán hơn 7.000 con ba ba con. Có thu nhập kha khá,
chị tiếp tục đầu tư xây hồ, phát triển đàn ba ba. Đến nay, cơ sở của chị có giá
trị cả tỉ đồng với 46 cái hồ nuôi; ba ba cái được 500 con, ba ba thịt gần xuất
bán 400 con và hơn mười ngàn ba ba loại nhỏ. Mỗi năm, chị bán ra thị trường hơn
10.000 con giống. Ngoài ra, chị còn nuôi 100 con cua đinh, trong đó có 10 con
nặng từ 15- 30 kg. Dưới mương vườn, chị cũng đã thả nuôi 5.000 con cá thác
lác...
Ở Phụng Hiệp, mấy năm trước phong trào nuôi ba ba phát triển
mạnh có lúc lên đến hàng trăm hộ nuôi với số lượng hơn 150.000 con, giá cả bắt
đầu thất thường... Thấy được điều này, năm 2001, chị Tư Nguyệt đã lên tận TP Hồ
Chí Minh vận động hơn 30 nhà có khuôn viên rộng xây hồ nuôi ba ba. Chị lo cung
cấp con giống kỹ thuật nuôi, sản phẩm cung cấp cho thị trường thành phố. Thế là
tổ hợp tác nuôi ba ba số 8/8 bis Nguyễn Văn Quỳ, khu vực 1, phường Phú Thứ, quận
7 (TPHCM) ra đời. Từ đó, chị tìm được rất nhiều bạn hàng lớn. Ngoài ra, chị còn
thu gom ba ba thương phẩm của bà con trong huyện đưa lên thành phố tiêu thụ...
Chị Tư Nguyệt cho hay: “Bây giờ, đầu ra không có gì phải lo,
chỉ sợ ba ba đẻ không kịp, lớn không kịp bán. Mới đây, có một thương lái từ Nhật
tìm đến đặt hàng với số lượng hang chục tấn một năm mà tôi không dám nhận, vì
không đủ năng lực”. Những người hàng xóm lâu năm như chú Bảy Bụng, ông Năm Tài
không tiếc lời khen: “Tư Nguyệt rất tốt bụng. Vừa bán con giống vừa chỉ dẫn kỹ
thuật không giấu điều gì. Mỗi khi có xe lấy hàng, nó đi thông báo cho bà con
chuẩn bị. Ở đây, biết nuôi ba ba đều nhờ Tư Nguyệt”.
Chị Tư Nguyệt tâm sự: “Mình học nghề chua chát bao nhiêu thì
thấu hiểu tâm lý bà con nông dân bấy nhiêu. Biết thì chỉ cho bà con mình cùng
làm, chứ giấu giếm mà làm gì, mang tội!”. Ông Tiêu Thanh Long–Bí thư Đảng ủy xã
Thạnh Hòa, nhận xét: “Nhiều năm liền chị Tư Nguyệt đều đạt danh hiệu nông dân
sản xuất giỏi. Đây là một tấm gương tiêu biểu về ý chí vươn lên thoát nghèo, làm
giàu và chia sẻ với người khác mà chúng tôi luôn nêu lên trong các cuộc sinh
hoạt ở khu dân cư để bà con học hỏi, phấn đấu...”.
Nguồn: CTOL-bannhanong.vietnetnam.net (23/3/2006)
|